[Review sách self-help] Đắc nhân tâm – Dale Carnegie

[Review sách self-help] Đắc nhân tâm – Dale Carnegie 

Cuốn sách này thì nổi tiếng và bán chạy quá rồi, chắc ai cũng đã biết đến. Mình cũng đã nghe danh từ rất lâu nhưng mãi hôm nay mới có dịp đọc. Dưới đây là một số ấn tượng về Đắc nhân tâm.

Cảm nhận đầu tiên là, vừa đọc những dòng đầu tiên của nội dung cuốn sách, mình hầu như lập tức hiểu tại sao nó lại trở thành best seller: nó được viết bởi một con người tử tế, hoặc ít ra là cái “không khí” trong đó tạo cho mình cảm giác thế. Tác giả không gồng lên, không cố thể hiện mà kể những mẩu chuyện thực tế của người nổi tiếng/thành công rồi sau đó đúc kết ra nguyên tắc sống một cách khá tự nhiên. Các ví dụ trong đó cũng rất phong phú, to tát có, nhỏ bé có, của người nổi tiếng có và của người bình thường cũng có. Đọc nó có thể nhận thấy cảm giác như bạn đang nghe một người bạn nói chuyện vậy.

Kết cấu cuốn sách chặt chẽ

Sách được chia làm các phần rất khoa học: đi từ giới thiệu, cách đọc cuốn sách hiệu quả đến tổng quan về nghệ thuật ứng xử căn bản, sau đó là các phần về cách tạo thiện cảm, cách hướng người khác suy nghĩ theo bạn, chuyển hóa người khác mà không gây ra sự chống đối hay oán giận; mà sau mỗi phần đều có mục tổng kết, ôn lại các nguyên tắc của phần trước, nhờ đó mà người đọc dễ theo dõi và nắm bắt.

 

Mấu chốt của giao tiếp là sự chân thành

Đây là điều mà mình rất đồng ý với Dale Carnegie. Mình còn nhớ trong một show trên TV, MC Trấn Thành có nhận xét về Sơn Tùng M-TP rằng, ngông nhưng cái sự ngông đó xuất phát từ trái tim, khiến cho người ta không thấy phản cảm mà lại thấy thích thú (cái này cũng là cái mà trong show đó bạn người chơi hóa thân thành Sơn Tùng không làm được). Cũng như trong cuộc sống vậy, dù bạn có nói chuyện hay đến đâu mà chỉ là toan tính, dối trá hết thì mình cũng không nghĩ là bạn sẽ được yêu quý thật lòng và sống vui đâu. Hơn nữa, sự giả dối sớm muộn sẽ bị người khác nhận ra thôi. Thế nên là làm gì cũng nên chân thành một chút, chân thành khi khen ngợi, chân thành khi quan tâm đến người khác.

Và cách thể hiện sự chân thành đó khéo léo

Chân thành không có nghĩa là thật thà quá, hay chê người khác môt cách thô lỗ rồi biện hộ rằng bạn chỉ nói thật thôi, càng không phải là bảo người khác sai rồi trong hoàn cảnh không đáng (ví dụ giữa cuộc họp quan trọng khi mà cái sai đó nhỏ quá hoặc nhạy cảm quá hoặc lúc cảm xúc của người khác đang lên cao). Chúng ta nên khiêm nhường, để bớt sân cho người khác được thể hiện cái tôi của họ, tán dương khi thấy họ làm tốt, gợi ý cho họ sửa chữa một cách gián tiếp, cho họ cảm giác họ là một người quan trọng.

Hạn chế

Thật ra mình không thích cuốn sách này nhưng cũng không đến mức khó chịu. Chỉ là, đọc nửa đầu khá ổn nhưng nửa sau cảm giác như nó bị lặp lại và cố kéo dài ra vậy. Và tổng quan thì mình không thấy nó có gì mới lạ hay khai sáng cả. Có lẽ vì sách ra đã lâu và mình đã nghe nhiều người bàn luận rồi chăng? Mình nghĩ cuốn sách sẽ phù hợp cho độc giả trẻ đang gặp vấn đề trong việc kết bạn hoặc những người sếp đang phân vân không biết làm sao để được nhân viên yêu quý (còn những bạn chuyên làm công ăn lương, vật lộn với cơm áo gạo tiền hằng ngày thì chắc đã quá rõ rồi). Sách dày 300 trang, giá của nó khá trung bình: gần 70 nghìn. Ai yêu thích sách của Dale Carnegie có thể tậu thêm cuốn “Quẳng gánh lo đi và vui sống”.

Blue Cat

Bạn có thể tham khảo đặt mua tại đây:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *